Thứ Sáu, 27 tháng 4, 2012

Gửi cây cổ thụ..



Gửi cây cổ thụ…

Note: Không hẳn là chuyện ngắn, viết tặng những người bạn ^^

Đã bao lần tôi gặp bạn trên ngọn đồi của những giấc mơ nhỉ…!?
Bạn vẫn đứng đấy…nhìn trời…
Lặng im…

Tôi đã từng nghĩ bạn là một sinh vật lạ, thật đấy!!!
Điên quá phải không?

Bạn không bao giờ gục ngã.
Bạn đứng đấy che chắn mọi phong ba.
Bạn luôn hát vào những buổi sớm mai, ríu rít bên cạnh những chú chim non.
Bạn luôn là nơi tôi tựa vào những khi tôi vấp ngã, khi những giọt buồn khẽ lách qua hàng mi.
Bạn luôn ở đó…
Bạn có biết buồn không…!?

Tôi đang tự hỏi, sau lớp vỏ sần sùi kia, bạn là ai…!?

Đã rất nhiều lần, bạn gục ngã.
Chẳng ai hay. Bởi bạn luôn là người nắm lấy bàn tay nâng đỡ kẻ khác.
Điều đó không hợp với bạn chăng..!?
Bạn cũng từng run lên trước những cơn gió lạnh.
Không ai biết, bởi họ ích kỷ chỉ cảm thấy cái lạnh của riêng mình hay chính bạn đang tự vùi mình sau lớp vỏ kia?
Bạn luôn hát vào buổi ban mai, nhưng tôi tự hỏi, đêm hôm trước bạn có từng khóc..?

Tôi không biết…

Bạn tôi ơi…

Đừng giấu mình sau lớp vỏ bọc ảo kia nữa.
Đừng tự biến mình thành cây cổ thụ cao lớn.
Đừng mang đến nụ cười khi sâu thẳm trong kia là những giọt lệ đắng.
Đừng để khoảng cách giữa tôi và bạn lại quá xa…

Bạn không phải cổ thụ cũng chẳng phải một cành trúc mảnh mai hay bất cứ thứ gì khác.
Bạn là con người, bạn là chính bạn.
Bạn biết khóc, biết cười, biết yêu, biết giận dỗi.
Bạn không phải là thứ vô cảm.

Làm ơn hãy nhớ đến điều đó..!!

Không ai có quyền ngăn cản bạn trở thành người mạnh mẽ nhưng đừng bao giờ tự lừa dối bản thân.
Có thể với ai đó bạn là kẻ ngốc, nhưng bạn chỉ cần vui vẻ với bản thân, không phải quá tuyệt sao?
Đừng tự biến mình thành kẻ vô hồn với trái tim trống rỗng và những giọt buồn hư không..

Thế nhé!
Chúc bạn có đủ mạnh mẽ để vượt qua, bạn của tôi.

By Yuu Takashi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét